Lạy Mẹ Hằng Cứu Giúp! Con được đến khẩn cầu dưới bức chân dung Mẹ hay làm phép lạ, thì linh hồn con hết lòng trông cậy vững vàng, khác nào con thảo đối với Mẹ lành vậy. Con thấy Đức Chúa Giêsu là Đấng Cứu Chuộc loài người, và cũng là Chúa con đang ngự trên tay Mẹ, Người là Đấng phép tắc vô cùng, là Chúa Tể cầm quyền sinh tử, là Đấng ban phát mọi ơn lành. Vì Mẹ là Mẹ Người, vậy Mẹ có đủ quyền thế mà kêu xin Người, cùng đủ quyền buộc Người phải ưng nhận lời Mẹ. Người đã xưng thật Người chẳng có thể từ chối Mẹ ơn gì, mà lại ước ao muốn nghe lời Mẹ xin. Vậy lạy Mẹ Chúa Giêsu! Lời Mẹ cầu bầu rất đỗi thần thế, nên con dám nài xin Mẹ trong giờ khấn này, ban cho con như ý con xin. Con hết lòng cầu xin và trông cậy vững vàng Mẹ sẽ chuyển cầu cho con. Lạy Mẹ Hằng Cứu Giúp! Xin che chở mọi kẻ thuộc về con, cho Đức Giáo Hoàng, cho Hội Thánh, cho nước con, cho gia đình con, cho kẻ tình nghĩa, kẻ thù nghịch, và hết mọi kẻ khốn khó. Sau hết cho các Linh Hồn đáng thương trong Lửa Luyện Ngục. Thánh Maria, lạy Mẹ Hằng Cứu Giúp, xin cầu bầu cho con. Lạy Thánh Anphongsô, quan thầy bầu chữa con, xin giúp đỡ con trong những khi thiếu thốn biết chạy đến cùng Đức Mẹ Maria. Amen.
Bức linh ảnh không miêu tả được về Mẹ Maria với ánh mắt dịu dàng, bao dung, hiền từ và nhân hậu. Ánh mắt Đức Mẹ nhìn thẳng vào người ngắm nhìn ảnh chứ không hướng về Chúa Giêsu trên tay mình, và cũng chằng hướng lên trời cao. Ánh mắt nhìn của Đức Mẹ tỏa nét nghiêm nghị buồn sầu, nhưng lại như có sức thu hút lôi kéo sự chú ý của người nhìn vào bức ảnh. Chúa Giêsu ngồi trên tay Đức mẹ như một em bé tuổi thơ, nhưng gương mặt tỏa ra nét của một người lớn tuổi. Linh ảnh của Đức Mẹ và Chúa Giêsu tương phản và nổi bật hẳn trên khung nền màu vàng.
Ánh mắt Chúa Giêsu dõi hướng về xa xăm, lo sợ, dường như Chúa đã nhìn thấy trước cuộc hành trình khổ nạn và đường thập tự giá Ngài phải chịu. Tuy Ngài là Thiên Chúa, nhưng Chúa Giêsu cũng mang thân phận con người nên không sao tránh khỏi những lo âu, sợ hãi yếu đuối của con người, khi Ngài biết trước những khổ hình mình phải chịu. Ngài luôn chạy đến bên Mẹ để tìm sự an ủ, nơi nương tựa trong những giây phút kinh hoàng và Mẹ luôn sánh cánh bên Ngài trong mọi phút giây của cuộc đời và ngay cả bên cạnh cái chết. Tuy Mẹ không thể chịu thay cho Chúa Giêsu những khổ nạn, đau thuơng, nhưng Mẹ vẫn luôn yêu thương và an ủi Con Mẹ. Và thay vì nhìn Con Mẹ, Đức Mẹ lại đăm đăm nhìn chúng ta? Cái nhìn vừa dịu hiền pha lẫn u buồn của Đức Mẹ nhìn chúng ta một cách lôi cuốn khiến chúng ta trở thành một phần tử của bức linh ảnh và cảm nhận được nỗi đau của Mẹ. Cái nhìn của Mẹ cho chúng ta thấy rằng ngay cả chính Chúa Giêsu cũng chạy đến Mẹ mình để tìm nơi ẩn náu và an ủi, thì chúng ta cũng có thể chạy đến cùng Đức Maria. Tay Mẹ không nắm chặt bàn tay đây sợ hãi của con mình để bảo vệ nhưng vẫn mở ra như mời gọi chúng ta hãy tin tưởng và đặt tay vào tay Mẹ và cùng hiệp thông với Chúa Giêsu. Mẹ biết rằng trong cuộc sống, chúng ta luôn gặp nhiều yếu đuối, sa ngã, và trong những cảnh nguy nan, chán nản, thất vọng, chúng ta luôn cần tìm một nơi nương tựa và Mẹ chính là nguồn an ủi, yêu thương, nâng đỡ cho chúng ta như Mẹ đã từng yêu thương, an ủi và nâng đỡ Con Một Thiên Chúa. Mẹ nói với chúng ta hãy chạy đến cùng Me, hãy kêu cầu với Mẹ trong bất cứ hoàn cảnh nào, trong bất cứ tình huống nào, Mẹ sẽ sẵn sàng ban sức mạnh giúp chúng ta vượt qua tất cả.